Hẳn con người ta buộc phải trải qua 1 lần đau đớn đến điên dại mới tin bản năng hạnh phúc là có thật. Nó xuất phát từ những thương tổn mà bản thân phải gánh chịu, các chờ đợi, nhưng hi vọng viễn vông, những đáp đền chưa xứng đáng. Chúng ta thường nhấn chìm mình trong một khoảng thời gian hơi dài mang những u mê, nhầm lẫn và luôn cố bắt bản thân buộc phải thừa nhận. Cho đến một ngày, khi trái tim gào thét rên rỉ các âm thanh tàn ác, ta mới nhận ra, rằng mình hoang tổn phí.
Vậy là, ta dần học được bí quyết buông bỏ, chẳng để bản thân mình thống khổ nữa. Bắt đầu bằng việc yêu người yêu mình, ta chọn cho mình 1 người xứng đáng, 1 người mà ta với thể đặt mọi lòng tin vào đó, một đứa ở ngày nay, đủ kiên nhẫn, đủ bao dong, đủ rét mướt và yêu thương đủ nhiều để ở lại. Tôi gọi đấy là bản năng hạnh phúc, bởi khi ta từ bỏ một điều gì đó, là khi biết bản thân mình xứng đáng có được điều rẻ hơn...
Hẳn con người ta nên đánh mất niềm tin siêu rộng rãi, hiềm nghi về toàn bộ điều vô cùng phổ biến, trước khi đủ gan dạ, bất chấp mà tin tưởng lần nữa. Thật ra ý niệm của lòng tin cực kỳ đơn giản, bạn tin vào điều gì, điều ấy một mực tới, dẫu mang khi không tới đúng ngay khi bạn cần, nhưng sớm hay muộn lòng tin của bạn sẽ được hồi đáp.Bắt buộc cứ vững tin vào ngày nay để nhìn thấy tương lai và các điều tốt đẹp.
Hẳn trong những năm tháng tuổi trẻ của mình, ai cũng từng vì 1 người mà khiến đa số, vì 1 người mà đổi thay mình, vì 1 người mà hài lòng đánh đổi..hầu hết. Nhưng rồi những nông nỗi đấy qua đi, ta lại nhận ra, ý trung nhân thương ta thật sự, sẽ yêu hết mọi những gì thuộc về ta, dẫu là khuyết điểm, dẫu là lầm lỗi. Người tình thương ta thật sự sẽ để ta là chính mình.
Hẳn là khi còn trẻ, những năm tháng vô tình trôi qua, hẳn đã đặt ra các tiêu chuẩn, các hình cái riêng, để rồi nhận ra, ta lại cần lòng một người chả có gì đặc trưng. Yêu là yêu, ko nên lí do...
Hẳn đã từng tiếc nuối, một khoảng thời gian chạy theo những vật dụng vốn dĩ không thuộc về mình, để với vác những nặng lòng, các hận thù, để rồi khi ta mơ hồ nhận ra, người thương ta thật lòng, sẽ chẳng để ta đuổi theo mà họ sẽ luôn ở đó và ôm ta thật chặt.
Hẳn bắt buộc dằn vặt mình siêu lâu về 1 mối quan hệ trở nên nhạt nhẽo, 1 người thân quen mà thành xa lạ, rồi lại tự nhìn nhận về sức mạnh của tình yêu, sở hữu thể vượt qua đa số rào cản và sức nặng của thời kì. Hẳn đã từng khóc rất nhiều khi thất tình, hẳn đã từng ngu ngơ vì bị bỏ lại giữa chiếc đời bởi 1 người cứ ngỡ là tất cả, cứ ngỡ sẽ chẳng ra đi. Hẳn từng cực kỳ cạnh tranh bước qua những ngày cũ, những người cũ, những điều cũ, để quét dọn gọn gàng các kỉ niệm 1 thời cất vào góc tim.
Rồi lúc người xứng đáng nhất xuất hiện, tất cả điều hẳn sẽ đổi thay. Người ấy sẽ chắp vá các vết thương lòng, sẽ ở lại các lúc ta mỏi mệt, yếu đuối, sẽ cho ta các cảm giác mà ta vẫn nghĩ nó sẽ ko bao giờ xuất hiện. Người đấy sẽ đền cho ta các năm tháng đợi chờ, đền những thanh xuân từng đánh rơi, từng bỏ lỡ...mà yêu thương ta. Dẫu ái tình mãi là vật dụng vô định, mãi là chẳng thể biết trước, nhưng bản năng hạnh phúc sẽ chỉ giới hạn lại ở "Người đúng nhất" mà thôi. Hành trình bản năng hạnh phúc của bạn đã giới hạn lại chưa...?
http://ift.tt/2n8MTPO
Xem bài nguyên mẫu tại :
Ý trung nhân thương ta thật sự, sẽ ở lại những khi ta mỏi mệt, yếu đuối…. – Lạc bước giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét