Sở hữu những người đi sai đường, họ cứ đi mà không biết mình sẽ làm cho các gì, đang đi đến đâu và ko biết nên đi sở hữu ai. Họ cứ đi thế thôi, mẫu sai của họ là không sở hữu mục tiêu cho bản thân nhưng họ biết quay đầu lại và sắm con đường khác để đi.
Nhưng, sở hữu các ai biết sai đường mà vẫn chấp nệ thì thật đáng trách. Yêu người không yêu mình mà vẫn chấp nê dõi theo, yêu người đã mang gia đình mà vẫn câu chấp giành lấy, yêu người quá đa nghi mà vấn chấp nê ép mình bị bó buộc, yêu người quá gia trưởng mà vẫn bằng lòng hạ rẻ mình nghe theo... Là sai! sai đường, sai người, sai cả có bản thân!
Ai cũng đều biết rằng bản thân với cuộc sống của riêng mình, ai cũng mang quyền mưu cầu hạnh phúc, mang quyền yêu thương và được trân trọng. Vậy tại sao lại để bản thân chịu sự thiệt thòi khi mình với quyền chọn con đường khác tốt đẹp hơn? Việc tìm sai đường không đáng trách nhưng biết là sai đường mà còn chấp nhất thì đích thực là đáng trách. Chúng ta sống để hạnh phúc chứ không cần sống để chật vật với các toan lo xã hội hay có những vằn vặt có hạnh phúc của bản thân. Con đường đấy với thể ko trải đầy huê hồng nhưng nhất quyết nên là con đường chúng ta thực thụ muốn đi, đừng ép mình đi trên con đường mà bản thân biết nó sẽ đi đến ngõ cụt mà ko hề mang đường quay lại.
Câu chấp là cứng nói, chấp nệ là ngang ngạnh và chấp nệ là việc đem niềm hạnh phúc của bản thân trao vào tay người khác. Thử nghĩ xem mang ai đi đem cảm xúc của mình phụ thuộc cho người kia chỉ vì mình quá yêu họ, ví như hôm nay họ còn bên ta thì ta thấy đánh đổi như vậy là xứng đáng còn trái lại thì sao? Chẳng buộc phải họ cũng quay lưng đi vọn vẹn một câu xin lỗi và bỏ mặc ta mang muôn vàn vết thương hay sao?
Ái tình ko suy tính là tình yêu xuất phát từ con tim, từ những gì chúng ta thực thụ muốn người kia được hạnh phúc, có 1 nguyên tắc cho những đôi yêu nhau ấy là đừng hi sinh quá đa dạng. Hi sinh đa dạng sẽ đi kèm sở hữu hi vọng cũng đa dạng, mà hi vọng rộng rãi thì càng dễ thất vọng, quá thất vọng sẽ gây đổ vỡ...
Thật ra, ai cũng phải yêu để con tim được sưởi ấm qua những ngày mưa, được che chở cho nhau qua những ngày giông bão và tựa vào nhau vào những ngày nắng đẹp đến bình yên ổn. Nhưng đừng yêu sao tới con tim chai sạn và tâm hồn trở thành chấp nệ, nếu như thế thì dù con đường đó mang trải bao nhiêu hoả hồng cũng là ko dành cho chúng ta, những con người bất chấp lúc yêu.
http://ift.tt/2o3qP7T
Tham khảo bài nguyên mẫu tại đây :
Biết yêu sai người mà vẫn chấp nhất thì thật đáng trách! – Lạc bước giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét