Mới đó thôi, em đã vứt bỏ được hết kí vãng, em vui vẻ, vô tư, không màn tới 2 chữ "tình ái" thiết bị mà mấy đứa bạn em hằng ngày đang vật vờ hay tận hưởng. Em đã từng nghe ai kể " Đã là định mệnh thì sở hữu cản nó vẫn cứ đến". Hay em cứ nghĩ nó là đích tới, là kết thúc của các chuỗi ngày tổn thương. Đến giờ mang em nó vẫn là giấc mơ đẹp. Em đã trải qua những thứ chưa từng trong 1 thời gian ngắn ngủi nó khiến cho em day dứt nếu ko kiềm được chắc em đã tậu 1 nơi vắng vẻ mà hét lên cho thỏa cơn đau mà trái tim đã và đang gánh chịu.
Anh, người đàn ông chững chạc nhất trong các người em từng gặp. Em với lần tự hỏi, vì sao lại có người giống mình tới vây. Và em cho ấy là định mệnh rồi tự cho mình loại quyền mơ mộng về mai sau. Xung lòng vòng em, ai cung đề cập em nên suy nghĩ, khoảng bí quyết về tuổi quá to chăng? Nhưng ko, em vẫn chấp nệ có chiếc mơ mộng của mình, em bị Anh gục ngã bằng sự chững chàng đáng gờm.
Rồi những lần gặp nhau, em cứ nghĩ là mãi mãi. Lần đầu em hiểu được cảm giác bên một người không buộc phải chạm vào nhau chỉ phải cạnh nhau trò chuyện đi cộng nhau cũng khiến cho em rét mướt và thao thức. Anh, người với đến cho em những cảm giác chưa từng. Em chưa từng cười nhiều chưa từng ung dung trên phố đa dạng chưa từng với những dòng hứa liên tục. Và anh, người cho em mọi cảm giác đó đã cực kỳ nhanh rời khỏi.
Em chưa từng nghĩ tới việc anh rời đi, cũng như hiện tại khi anh đã đi em cũng chưa tìm được lí do để bản thân em ko day dứt không nhớ đến anh. em muốn liên lạc với anh nhưng nó đều bị cản trở,. em mong lắm 1 lần được nói chuyển thẳng thắng sở hữu anh nhưng chắc chỉ là mong muốn không bao giờ thực hành được như mong muốn anh là điểm dừng của cuộc đời em.
Cám ơn anh. Người làm em rung động trong khi em nghĩ mình đã đánh mất cảm giác đấy từ vô cùng lâu. Ví như có cơ hội để gặp em sẽ chỉ nói với anh vỏn vẹn 3 từ " em thương anh"
http://ift.tt/2nv2sBS
Coi nguyên bài viết ở :
Gửi em, người vừa trải qua những điều day dứt… – Lạc bước giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét