Ai chưa từng yêu, chưa từng nhớ và chưa từng khóc vì 1 "người dưng". Trong cuộc đời mỗi người ít ra là 1 lần như thế. Một lần dầm mưa lội bộ từ công sở về tới nhà vì lời chia tay mà ai ấy đã buông lời. Một lần thân xác 1 nơi hồn lại một nẻo khi ngồi chung mang đám bạn mà cứ " một mảnh tình riêng ta sở hữu ta ". Và một lần đêm xuống ngồi thừ người ra, khóe mắt bỗng cay, ta khóc mà ta chẳng biết khóc vì điều gì, bất chấp đồng hồ cứ tích tắc từng nhịp lúc màn đêm tĩnh lặng bao trùm đa số!
Dù bạn là ai, dù bạn đang hạnh phúc mang cuộc tình mới như thế nào thì bạn và tôi, chúng ta sẽ mang các lúc nào đấy. Ngồi thẫn thờ vì quá khứ, chiêm nghiệm về các gì ta đã trải qua. Các kí ức đẹp sẽ làm ta mỉm cười, còn các điều ko vui nó lại là các thứ dễ khắc sâu trong lòng chúng ta. Ta sẽ có các lần cảm thấy ăn năn vì đã làm hư hao cuộc tình, ta sẽ tự trách bản thân mình vì sao khi đấy chúng ta ko nắm tay nhau và ngồi lại cùng nhau, giữ chặt tay nhau thêm phút nữa ngày giờ đây cuộc tình đã trọn vẹn hơn.
Anh và em cũng vậy, vào thời khắc đấy, em là người đã buông lời chia tay. Sao em không suy nghĩ trước lúc kể? Và anh là người yên lẽ quay lưng, sao lúc đó anh ko cứng đầu và mặt dày hơn để ở lại ngoài em thì bây giờ kết cuộc chắc sẽ khác. Phổ biến câu hỏi cứ đặt ra trong đầu anh trong thời kì dài, và rút cuộc anh đã tậu được câu trả lời cho mình. Là vì anh và em không thuộc về nhau! Với thể lỗi do anh, do em và cũng 1 phần nào ấy là do lỗi định mệnh. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau bên nhau, yêu thương nhau nhưng lại nghiệt ngã không cho chúng ta ngoại trừ nhau suốt đời.
Thôi thì đành như vậy, ưng ý các gì mà ông trời đã sắp đặt. Chúng ta không yêu nhau nữa ko với tức là chúng ta không được nhớ đến nhau. Xin hãy cho anh một lần và các lần được nhớ đến em! Hãy cứ để anh nhớ các lỗi lầm ngày nào mà mình dành cho nhau. Và nếu mang một ngày nào đấy chúng ta gặp nhau thì xin em đừng hờn anh vì các chuyện cũ. Và nếu có ai ấy hỏi chúng ta là gì của nhau thì xin em cứ đặt tên nhau là... "Tình Cũ" em nhé!
http://ift.tt/2nDZNWJ
Coi nguyên bài viết ở :
Không yêu nhau nữa ko có tức thị không được nhớ tới nhau… – Lạc bước giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét