Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

Đừng nghĩ đàn ông không biết đau lúc đánh mất tình yêu của mình – Lạc bước giữa Sài Gòn

Đầu dây bên kia yên ổn im, rồi các tiếng tút tút cứ thế kéo dài như bất tận...

Anh chợt nhận ra, sự yên ổn lặng thỉnh thoảng còn nặng nài hơn cả ngàn lời nói, có dòng gì đó đè lên trái tim khô cằn của anh - nó đã đủ đau đớn rồi. Lần này anh ko thấy đau nữa, mà là 1 cảm giác ngạt thở ôm chầm lấy màn đêm.

Mọi đồ vật đã chấm dứt lâu rồi. Có nhẽ anh đã sai khi cứ tự níu kéo một vật dụng gì đó mơ hồ tới kì lạ. Anh vội xóa những tấm hình còn sót lại trong điện thoại - như là 1 hi vọng lâu nay.

Cũng không hẳn là anh lẩn tránh kí vãng, mà thực ra là ko muốn nghĩ đến nữa.

Người ta thường nghĩ con gái yếu đuối trong tình yêu, nhưng thực ra thương tổn và nước mắt trong tình ái thì không phân biệt giới tính. Anh cũng biết buồn, cũng biết đau, và cả rơi nước mắt khi đánh mất tình yêu của mình. Anh đã tìm mọi cách níu kéo bằng đa số phương pháp nhưng chắc có nhẽ đã đến lúc anh buộc phải chấp thuận hiện thực - sống 1 cuộc sống ko sở hữu cô đó. 

Đừng nghĩ đàn ông không biết đau khi đánh mất tình yêu của mình

Giờ đây là lúc con tim anh tập sống một mình mang các thói quen. Là thói quen mỗi sáng sẽ tự hẹn báo thức, ra quán hủ tiếu đầu đường. Là lề thói chiều chiều lang thang trên những con đường ở Sài Gòn rồi ghẹ đâu ấy ăn vặt vài món này nọ, là các cuối tuần có cà phê và sách, là các đêm mưa thang lang khắp ấy đây, là những ngày tạm bợ gác công tác bận rộn để đi đâu đấy, có mục tiêu chỉ là bỏ trốn khỏi Sài Gòn…

Thói quen là các việc bạn khiến thường xuyên, lặp đi lặp lai, nhưng hầu hết đều khó nhận ra chúng.

Nhưng chỉ với một thiết bị mãi mãi không thể trở nên thói quen sở hữu anh - ấy là ái tình.

Trái tim 1 người thông thường - càng thương tổn - càng hoàn mỹ. Bởi vì đã chịu thương tổn thật nhiều, bắt buộc sẽ biết làm cho gì để biến tình cảm tới sau trở nên hoàn hảo hơn. Liệu có thiết bị tình yêu nào với tên Hoàn Mỹ khi các cảm xúc ko bao giờ hoàn mỹ hay không?

Đâu ấy văng vẳng tiếng radio:

"Anh ko dám chắc là anh sẽ quên em, và anh cũng chẳng biết bắt buộc làm gì để quên em nữa, anh nhớ, thì anh vẫn sẽ nhớ, nhưng một lúc mình chẳng còn yêu nhau, chẳng còn nói chuyện, chẳng còn quan hoài nhau. Thì dần dần cái cuộc sống thiếu em, thiếu người mà anh đã từng yêu nhất, thì vẫn vẻn vẹn trong câu nói ấy. 

Anh quen rồi…"

Tham khảo bài gốc ở :
Đừng nghĩ đàn ông không biết đau lúc đánh mất tình yêu của mình – Lạc bước giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét