Người ta bảo đàn bà đi là để được níu giữ, để được người đàn ông của mình yêu thương rộng rãi hơn, còn đàn ông ra đi là để dứt tình dứt nghĩa, để khiến cho người phụ nữ thương tổn. Là đúng, đúng như mẫu phương pháp anh đã tàn ác với em.
Mình yêu nhau bao lâu rồi anh? Là 3 năm đấy và biết nhau cũng gần 10 năm rồi mà lại.
Trước lúc quen anh em là ai? Một người con gái yêu đời, kênh kiệu với cuộc sống, chẳng buồn bận lòng xung nói quanh nói quẩn nghĩ gì. Khi quen anh em là ai? Một cô gái hạnh phúc, luôn nhận được sự rét mướt vỗ về, là ở đâu và khiến gì anh cũng sẽ tới bên em, là dù trẻ mỏ ngốc nghếch vẫn cứ muốn vùi đầu vào lòng anh để được dụ dỗ "Nín đi, anh xin lỗi, anh sai rồi". Sau khi chia tay, em là ai? 1 người đàn bà bất hạnh nhất trên cuộc đời.
Nỗi đau thường tới từ người ta tin tưởng nhất, không sai. Anh biết buộc phải mất 7 năm quen nhau để em sở hữu thể ko nghi ngờ tình cảm anh dành cho em, và mất thêm 3 năm nữa để người con gái này đăt trọn niềm tin vào anh, đó thế mà chỉ Một giây thôi anh đã đánh mất toàn bộ..hầu hết đồ vật...
Là ai đã bên anh từ khi khó khăn nhất? Thời anh còn là một cậu sinh viên, anh buồn sở hữu kết quả học tập của mình, anh nhắc em "anh bị trễ một năm rồi". Chẳng sao cả, em ra trường rồi, em sẽ đợi anh mà. Và tình ái của ta cũng bắt đầu từ đây, mang 1 cô gái đã đi làm cho ắt hẳn sẽ với đa dạng cám dỗ. Còn mang em chẳng bao giờ sở hữu nghĩ suy phải buộc phải dựa vào ai để sống, em tự lập được, và tình yêu đối có em chỉ phải ta tin và cảm thấy đủ thì vững chắc sẽ hạnh phúc. Giờ em vẫn tự hào vì khoảng thời gian đấy đấy anh, đơn thuần mà rét mướt, ta sống với nhau chỉ vì loại "tình" và loại "thương". Em ưng ý bên anh vì anh là chàng trai nghị lực, là anh đã cho em niềm tin, là anh luôn bên em khuyên nhủ em đa số điều. Em- hay mèo nheo rồi cứ kể với anh bất cứ toàn bộ vật dụng diễn ra hằng ngày, cũng là anh- người khi nào cũng lắng tai yêu chiều người con gái này.
Anh thương em phổ biến lắm, em biết mà, chàng trai khi nào cũng yên ổn yên ổn lắng tai khi em cáu gắt. Em đã tin dù cả thế giới này mang quay lưng sở hữu em thì anh vẫn ở đó. Anh bảo từ nhỏ đến giờ chưa ai nặng lời có anh như em đâu, em cũng bảo là cho đến khi gặp anh chưa ai thương em bằng anh cả. Tình ái đôi ta bền chặt từng ngày là thế ấy.
Anh từng nói Anh thương em vì em là cô gái không chịu bỏ cuộc, là vì anh cảm thấy anh nợ em phổ biến lắm. Ấy là lí do lúc nào anh cũng thương em. Anh cũng đã từng buông tay em, chúng ta giận nhau quá rộng rãi vì em trẻ mỏ, vì em hay dỗi hờn, vì anh không tin em là người đàn bà của gia đình, ừ thì 1 tháng xa nhau. Và cũng chính anh quay lại để đề cập mang em rằng "Anh nhận ra anh không thể thiếu em, hai ta sẽ cộng nhau đổi thay, để sống tốt hơn em nhé"
Còn giờ thì sao anh? Khi hai ta đã sở hữu kế hoạch để về chung 1 nhà, anh đành lòng bỏ em đi. Anh bảo "Anh nợ em sau này mang dịp anh sẽ trả, nhưng hai ta ko hợp nhau đâu". Trả gì hả anh? Trả được cho em tuổi thanh xuân, những đợi chờ và niềm tin ko? Mẫu phương pháp anh rời xa em bất nhẫn lắm!
Là vì em nóng nảy, em trẻ nít, nhưng em đau vì mỗi khi em nói chia tay, anh chẳng bao giờ giữ em lại, anh cũng nóng nảy thế đó và lúc em buồn em lại càng hành xử ngốc nghếch. Nhưng lần nào cũng thế anh sẽ là người chủ động xin lỗi em. Lần này, em sai đấy nhưng em chẳng làm cho điều gì với lỗi với anh, anh cũng thế, anh chưa hề quen người khác mà bỏ em. Nhưng chúng ta lại cần xa nhau, có lẽ vì anh bắt buộc chịu sức ép từ xung quành, họ ko thích em.
Em đã vùi hết cái "tôi" của mình để níu kéo anh, em đã chẳng màng 1-2h sáng chạy sắp 20km xuống bên anh để được nghe anh phũ phàng "về đi", em chẳng màng để nại anh "mình gặp nhau nhé, em nhớ anh lắm", em chẳng màng để thuyết phục anh ở lại bên em đến sáng mai. Và sau hầu hết anh chẳng màng gì chỉ để nhắc sở hữu em "Giờ chúng ta chỉ là bạn thôi, mình đừng đi quá ngừng nữa"
Thế đó, chỉ phải anh kể 1 lời, em trưởng thành hơn đi rồi hai ta mới sở hữu thể quay lại, 2-3 năm em cũng sẽ đợi như mẫu cách trước giờ em vẫn đợi. Nhưng anh cứ khăng khăng bắt buộc bảo rằng "Chúng ta không bao giờ với thể quay lại, đừng hi vọng khiến cho gì, em sẽ là người khổ ấy" thì mới được sao anh?
Em vẫn tin sở hữu 1 ngày anh sẽ quay lại khoảng khắc này, khoảng khắc khổ cực nhớ nhung và day dứt về một mối tình. Nhưng em sẽ chẳng còn ở đây nữa. Vì cô gái ấy đã đứng dậy, vượt qua hầu hết để mạnh mẽ bước tiếp, cô đó đã đi xa anh lắm rồi.
Chào anh, người đàn ông em từng ngỡ sẽ chung một nhà!
http://ift.tt/2mkuwJ3
Đọc nguyên bài viết tại :
Là đàn ông, sao anh không đủ kiên nhẫn chờ em trưởng thành?… – Lạc bước giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét