Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

Chúng ta sẽ gặp nhau, an yên bên nhau và có một tình yêu bình lặng… – Lạc giữa Sài Gòn

Giữa 7 tỷ người ngoài kia chúng ta lựa chọn nhau để cùng nắm tay cùng đi tiếp cuộc hành trình. Giữa phong ba bão táp cuộc đời chúng ta lựa chọn bên nhau để cùng vượt qua những khó khăn. Giữa bộn bề cuộc sống, những lo toan cơm áo gạo tiền của những người trưởng thành chúng ta lựa chọn cùng tựa vai nhau, kể cho nhau nghe những xô bồ ngoài kia.

Chúng ta sinh ra, gặp nhau một phần là do định mệnh, phần nữa là bản thân tự muốn gắn kết với đối phương. Tình cảm không phải tôm cá, rau hành để có thể lựa chọn. Rằng sẽ phải yêu nhiều người thì mới lựa chọn được người phù hợp với mình. Chẳng ai sinh ra là phù hợp với nhau cả, chỉ là chúng ta biết dung hòa mọi thứ của nhau để trở nên hòa hợp.

Chúng ta sẽ gặp nhau, an yên bên nhau và có một tình yêu bình lặng...

Tình yêu là sự gắn kết của hai con người, là nền tảng cho một mối quan hệ dài lâu. Chúng ta chẳng hề lựa chọn gì về nhau, không vì vẻ ngoài cũng không vì tài năng, chúng ta đến với nhau bình yên và nhẹ nhàng.

Chúng ta đã từng đi qua những đau thương, mất mát. Đã trải qua những mối tình tưởng chừng mình đã dành trọn. Những yêu thương, những hẹn thề, niềm tin... tất thảy những gì chúng ta có, chúng ta đặt vào những mối tình chóng vánh. Là ta quá cuồng nhiệt hay người quá thờ ơ?

Chúng ta gặp nhau sau những ngày nông nổi của tuổi trẻ, sau những cơn giông chợt đến rồi chợt đi của tuổi thanh xuân. Giờ đây, ngồi lại đây với nhau và nhìn lại, chúng ta đã qua cái tuổi yêu đương cuồng nhiệt, qua cái thời khóc lóc ỉ ôi rồi uống cho say mềm, qua cái thời bồng bột của tuổi trẻ. Chúng ta giờ đây chỉ muốn tìm cho mình một bờ vai đủ rộng, một bàn tay đủ mạnh để có thể dìu dắt nhau đến cuối đời. Muốn có một cuộc sống an nhiên, bình lặng và hạnh phúc.

Chúng ta sẽ gặp nhau, an yên bên nhau và có một tình yêu bình lặng...

Chúng ta muốn có một người mang đến cho mình cảm giác an yên khi ở bên cạnh. Nếu như ngoài cánh cửa kia là cả một thế giới với đầy rẫy sự mưu toan, xô bồ thì ở đây, phía sau cánh cửa, người đón ta bằng nụ cười hiền, với vòng tay đủ rộng để nâng đỡ những mệt nhọc, những ức nghẹn không biết nói cùng ai.

Chúng ta muốn có một người mà sau một ngày mệt nhọc khi trở về cùng nhau mua một bó rau, vài ba cân thịt, một vài con cá, đủ cho một bữa cơm thơm dịu, đầy ắp mùi gia đình.

Chúng ta muốn có một người sau chuỗi ngày làm việc vất vả, những khuôn phép văn phòng, xã hội, những bộ đồ công sở gò bó, những dealine chồng chất. Chúng ta cùng nhau ngồi đọc sách, uống trà, nghe hàng cây xào xạc tiếng gió với sóng vỗ ngoài kia rì rào. Chúng ta an nhiên, mặc quên đi tất cả.

Dù có trải qua bao nhiêu mối tình. Dù có nồng say hay cuồng nhiệt. Dù có khóc sưng cả mắt hay uống cho say mềm đi chăng nữa khi đã gặp được một người mà ta nghĩ rằng mình thật sự muốn gắn kết thì tất thảy những điều ngu ngốc kia chẳng còn đọng lại nữa, duy chỉ còn một mảnh tình cuối dành hết cho nhau.

Cuối cùng, chúng ta sẽ gặp nhau, an yên bên nhau và yêu nhau bình lặng.

Tham khảo bài nguyên mẫu tại đây :
Chúng ta sẽ gặp nhau, an yên bên nhau và có một tình yêu bình lặng… – Lạc giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét