Thứ Năm, 13 tháng 7, 2017

Người đàn ông không phải của em… – Lạc giữa Sài Gòn

Anh à,

Em vẫn muốn gọi anh như thế mặc dù bây giờ tất cả đã quay lại vị trí ban đầu của nó, một chặng đường đi bên nhau không đủ dài nhưng có biết bao nhiêu điều xảy ra.

Em biết giờ đây tất cả không thể bình thường như lúc bắt đầu, không thoải mái, không vui vẻ, không tâm sự nhỏ , không chia sẻ những điều mà trước đây mình vẫn hay làm. Em không còn được nghe hai từ " đồ ngốc" khi làm sai hay không đúng ý anh nữa. Nhũng tin nhắn " chúc em ngủ ngon" cũng thưa thớt dần. Trong lòng em muốn anh đừng làm điều đó nữa để quay lại với cuộc sống hiện tại của anh nhưng khi nghĩ đến việc sẽ quên lòng em lại nhói đau.

Người đàn ông không phải của em...

Em sẽ quên như em chưa từng nhớ

Bởi đợi chờ có ý nghĩa gì đâu

Giấc mộng nào chẳng có 1 lần đau

Để thức tỉnh buông nhau trong vỡ nát

Những buổi đêm như dài hơn khi chẳng còn người nhắn tin, nói chuyện. Những chiều mưa như làm lòng em đau nhói khi nghĩ về những chuyện đã xảy ra.

Dù ở đâu hay làm gì điều em mong mỏi vẫn là mong bình yên đến với anh. Người đàn ông em thương nhưng chẳng phải của em.

Nếu vô tình đọc được những lời em viết thì em mong anh hiểu rằng tình cảm em giành cho anh vẫn như thế, chỉ là em cố gìn giữ nó và cố giấu nó cho một mình em.

Đừng nhắc chi về những buổi chiều mưa

Khi lòng quên và dặn tim thôi nhớ

Người đã đi, ta cũng không về nữa

Phố chuyển màu làm vụn vỡ vần thơ...

Em biết trong mối quan hệ nạy em đã mất đi rất nhiều nhưng tại sao em vẫn mong có nó, duyên hay là nợ mà ông trời bắt em phải gặp anh trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy.

Điều mà em nuối tiếc và đau lòng nhất đó là sau tất cả mình chỉ có thể dừng lại ở mức "người dưng" nghe xót xa quá phải không anh?

Anh luôn nói rằng: dù thế nào anh vẫn sẽ mãi yêu em, em biết anh không nói dối, em cũng vui khi nghe như vậy nhưng em lại muốn anh đừng làm như thế bởi vì em sẽ là người giành mất tình thương từ anh của người khác. Em biết hết tình còn nghĩa và mình vẫn còn với nhau một sợi dây vô hình mà cả cuộc đời này em và anh bắt buộc không thể nào quên dù có đau đớn đến mức nào.

Người đàn ông không phải của em...

Anh biết không? Có những đêm em vẫn khóc ướt gối, tim em vẫn đau, vẫn nhớ, vẫn cầm điện thoại ngóng chờ 1 tin nhắn nhưng dù đau nhói, khóc lóc thế nào trong đêm thì sáng mai em vẫn phải tươi cười để đón chào 1 ngày mới bên những người thương em và anh cũng thế vẫn phãi sông cho gia đính của anh.

Em đã nói em sẽ mạnh mẽ và không bao giờ quên anh. Đúng, em đã và đang làm thế mặc dù có những lúc tim em gáo thét với những nỗi buồn vì không biết chia sẻ với ai, em chỉ biết dặn lòng phải luôn cố gắng.

Điều cuối cùng đó là ngay cả khi em thật sự đến thở cũng thấy mệt thì em vẫn cho mình quyền chọn lựa hạnh phúc. Một cánh cửa đóng lại thì sẽ có cánh cửa khác mở ra và đó là con đường em đang đi, em cũng sẽ không bao giờ có thể quên được những ký ức về anh. Chỉ là em dặn lòng có lẽ anh đang hạnh phúc, anh đang mong em hạnh phúc vì thế em sẽ cố gắng để tất cả bình yên như lúc ban đầu.

Em sẽ không buông bỏ quá khứ mà em sẽ vì nó mà cố gắng cho mình và cho anh quyền được hạnh phúc.

Nhật Minh 11/7/2017

Coi thêm ở :
Người đàn ông không phải của em… – Lạc giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét