Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

Nếu sau này yêu ai, anh hãy quan tâm đến người ta dù có bận đến mấy… – Lạc giữa Sài Gòn

Hà nội nay đẹp đến nao lòng. Đáng ra giờ này chúng ta đang ngồi với nhau, và nghe tớ kể đủ thứ chuyện trên đời, rồi tớ cười rúc rích, rồi tớ trách anh, chả lắng nghe gì hết. Nhưng thôi, hôm nay tớ dành ngày đẹp trời như vậy cho các đôi bạn trẻ, tớ chọn khoảng không riêng... 

---

Yêu một người vô tâm.

Lúc lúc bản thân tớ phải mạnh mẽ đến chừng nào. Là lúc chia tay nhau, cũng chỉ là tớ lủi thủi trong mớ cô đơn. Là lúc chia tay mà tớ thấy cảm giác bình thường, bởi trong thời gian qua, tớ phải cố gắng rất nhiều.

Anh hơn tớ không phải là nhiều tuổi, tớ gọi là hơn đủ tuổi. Anh đủ trưởng thành hơn tớ, anh đủ chín chắn hơn tớ. Và tất nhiên anh đủ vô tâm hơn tớ nhiều lần.

Tớ mệt, mệt mỏi lắm, tớ mệt mỏi trong mớ suy nghĩ của tớ. Tớ không còn giận dỗi anh nữa, tớ không còn trách than anh nữa. Thay vì tìm anh, thay vì gặp anh, tớ thích lân la một mình với xung quanh là những người thật xa lạ, để tâm tớ nhẹ nhàng. Anh bận, tớ bận. Đó là câu nói anh thường nhắc. Bận tới mức anh chả dành nổi một quan tâm cho tớ.

Nếu sau này yêu ai, anh hãy quan tâm đến người ta dù có bận đến mấy...

Anh bảo, anh khó tính, yêu anh, là phải học cách chịu đưng. Tớ khác, tớ không như người yêu cũ của anh, chúng ta cùng thay đổi thì sẽ đi cùng nhau, nhất quyết tớ không chịu đựng. Tớ biết vì thế, nên rất nhiều lần, anh thầm so sánh tớ với chị người yêu cũ của anh. Họ vẫn tuyệt vời anh nhỉ. Tớ vẫn thấy rõ ánh mắt tự hào, vui vẻ của anh khi kể về họ, khi anh vẫn quan tâm họ. Có thể anh không nhớ rõ, nhưng tớ đã từng chia sẻ với anh, về đoạn tình cảm tớ đã trải qua mệt mỏi, vì hình bóng người yêu cũ của người khác. Giờ tớ chỉ lặng im. Tớ đã cố gắng rất nhiều đấy anh biết không.

Từ khi biết thương anh, tớ biết anh bận. Chúng ta ở cách nhau chỉ mấy km thế mà có đôi lúc cả tháng trời chả gặp nhau, bởi lý do, anh bận. Tớ biết anh bận những gì, rồi tớ tự sắp xếp việc bận của tớ. Chúng ta gặp nhau là một cái duyên rất tình cờ, nhưng có lẽ kiếp này tớ trả nợ hết cho anh rồi.

Cái khoảng thời gian yêu thương ngắn ngủi đó, tớ đã ngẫm ra rất nhiều điều. Tớ biết cuộc đời khắc nghiệt bao nhiêu, tớ biết hoàn cảnh thay đổi nhau thế nào, tớ biết người tớ muốn ở bên là như thế nào. Và khoảng thời gian đó, tớ cảm ơn anh rất nhiều, vì có đôi ba lần tớ được ngồi nói một mình, đôi ba lần tớ được chờ đợi rồi sau đó trống trải, vì có đôi ba lần...

Nếu sau này yêu ai, anh hãy quan tâm đến người ta dù có bận đến mấy...

Anh này, nếu mai, anh có phải lòng một cô gái nào đó, hãy quan tâm cô ấy một tí cho dù anh có bận tới chừng nào, thì dành ra vài phút để trò chuyện với cô gái đó. Con gái ấy mà nhìn ngoài có vẻ mạnh mẽ lắm, chứ cô nào chả thích được người yêu quan tâm nhỉ, nhất là những lúc công việc gia đình, mọi thứ đều gặp rắc rối. Anh hãy học cách nhường nhìn cô gái anh thương, ít nhất trong lúc cãi vã nhau.

Tớ rẽ hướng đây. Tớ nghĩ tới lúc tớ nên dồn toàn tâm cho sự nghiệp của tớ, và cho gia đình ấm áp của tớ. Còn anh, anh chưa kịp tỏ tình với tớ, thì chúng ta cũng chả chính thức là gì. Tớ không tốt, để cô gái khác tốt hơn tớ đi cùng anh. Anh nhé.

Tớ hết yếu đuối rồi... Cảm ơn anh, chàng trai vô tâm.

Coi nguyên bài viết ở :
Nếu sau này yêu ai, anh hãy quan tâm đến người ta dù có bận đến mấy… – Lạc giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét