Mẫu số chung của những cuộc tình là như thế này: yêu nhau vài năm, cô gái hỏi dò ý tứ xem chàng trai muốn cưới mình về làm vợ chưa. Lúc này, nàng đã muốn cưới lắm rồi nhưng chàng thì chưa. Đợi thêm một vài năm, chàng bắt đầu nghĩ tới chuyện kết hôn, lúc này, nàng lại chẳng còn ham cưới xin nữa.
Bởi, con gái nhà người ta, đâu phải cứ thích yêu lúc nào thì yêu, cưới lúc nào thì cưới. Cái nhu cầu và tâm lý "muốn cưới" cũng phụ thuộc hết vào thời điểm, cụ tỉ như sau:
Từ 18 đến 25…
Các cô gái ở độ tuổi 18 đến 25 luôn có một mẫu số chung đó là ưa mơ mộng. Dù nàng cá tính hay nàng nữ tính, nàng đều sắm vai mình là nàng công chúa và mong cầu đi tìm được chàng hoàng tử cho đời mình.
Ở độ tuổi ngây thơ này, các nàng cũng thích mê hình tượng soái ca, soái cốc, soái ly. Những hành động được coi là galant từ phái mạnh dễ khiến trái tim nàng rung rinh xao động. Và nàng mặc định coi đó là sự lãng mạn thuần khiết, từ đó bắt rễ tận sâu trong tim nàng và nối với mạch ngầm tơ tưởng để nuôi dưỡng thành những ước vọng tình yêu cao xa.
Nàng có nhiệt huyết, nàng có thanh xuân, bởi vậy nàng rất sẵn sàng hy sinh cho tình yêu, rất sẵn sàng vì tình yêu mà đánh đổi. Nàng chưa trải đời, nên mọi thứ đối với nàng đều mới mẻ. Tình yêu cũng vì thế giống như những nét vẽ đầu tiên trên trang giấy trắng.
Nàng sẽ nhớ da diết và yêu tha thiết mối tình đầu. Dường như nàng muốn kết đôi với bất cứ gã đàn ông nào có thể khiến nàng tin sống tin chết vào sự vĩnh cửu của tình yêu. Bởi vậy, "mãi mãi", "tình yêu" và "kết hôn" là những từ khóa ngọt ngào trong từ điển sống của nàng.
Nàng ao ước được trở thành một người phụ nữ thành đạt và hạnh phúc. Nàng ao ước trở thành bóng hồng sau thành công vang dội của một người đàn ông. Trên hết, nàng sợ cô đơn, vô cùng.
Từ 18 đến 25 tuổi, nàng có thể ham vui, có thể thích thú tụ tập bạn bè, nhưng đêm về vẫn mong ngóng những sms tán tỉnh yêu đương. Nàng có thể quẩy tung nóc nhà cùng đồng nghiệp ở bar đến sáng, nhưng cuối tuần vẫn muốn được tay trong tay hẹn hò trên phố.
Quanh đi quẩn lại, khi thấy bạn bè đứa đã có người yêu, đứa lại bắt đầu "nổ bùm bụp" như pháo hoa để về nhà chồng, nàng cũng bắt đầu có chút sốt ruột. Sợ như thể chưa lấy được chồng thì thiên hạ người ta tranh nhau lấy hết.
Nhìn chung, ở độ tuổi này, nàng muốn "chốt" ngay và luôn một đức lang quân tốt tính, để yên bề gia thất, để đẹp lòng cha mẹ, và để những giấc mơ màu hồng không bị loang màu như một bức tranh vẽ hỏng.
Sau 25…
Sau khi kinh qua một vài mối tình đổ vỡ, nàng nhận ra rằng không phải bất cứ người cầm bảng màu nào cũng là họa sĩ, và không phải cứ khát khao được sáng tác nghệ thuật thì sẽ cho ra đời những bức họa đáng giá. Vâng, bức tranh màu hồng về hôn nhân và gia đình hệt như một bức tranh loang màu vẽ hỏng.
Ở độ tuổi này, nàng bắt đầu đi chầm chậm xuống con dốc của cuộc đời. Nàng sợ mỗi lần thắp nến và thổi nến trên bánh gato. Nàng sợ nghe những lời đường mật thề thốt. Nàng cũng sợ luôn những hành động galant của đám mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao.
Nàng bắt đầu gai góc hơn, thậm chí đôi lúc hằn học hơn. Nàng không còn mong cầu nép sau lưng ai mỗi lần đời nỗi bão. Nàng không còn yếu đuối mong manh đến độ khóc nức nở mỗi đêm. Bởi nàng biết tự gạt nước mắt, tự đứng dậy và tự mình đi tiếp.
Phụ nữ sau 25 không tôn thờ tình yêu thần thánh. Nàng nghiệm ra rằng đến và đi là tùy duyên, không thể cưỡng cầu. Đồng thời, nàng cũng biết rằng "mãi mãi" là một từ không có thực.
Đến lúc này, nàng bắt đầu khám phá bản thân và nhận ra giá trị của chính mình. Nàng thích đi shopping, làm đẹp, thích tụ tập với hội nhóm đông người hơn là ru rú ở nhà và lạch cạch nhắn tin.
Sau 25, nàng thích vẻ đẹp của một phụ nữ độc lập và tự chủ. Nàng yêu tự do, khao khát được tự do. Cho nên chuyện "kết hôn" có vẻ như còn phải… từ từ đã! Đừng hòng dụ dỗ, đừng hòng lừa phỉnh được nàng.
Có thể gia đình và bạn bè bắt đầu giục giã nàng chuyện chồng con. Nhưng nàng còn đương… từ từ tính. Nàng không vội nữa, cảm thấy không cần phải vội. Vì nàng không hề sợ cái tiếng "ế" mà người ta gán cho nàng.
Nàng sau 25 đã tỉnh rụi như sáo. Muốn nàng gật đầu đồng ý cưới, chắc chắn phải là một kẻ "rất ra gì". Bởi nàng biết rõ, chẳng thà chậm một chút, mà chắc hơn nhiều chút, còn hơn là nhanh nhanh chóng chóng rồi lỡ dở cả cuộc đời. Hôn nhân chưa bao giờ là trò đùa!
Cận 30 và ngoài 30…
Nàng lúc này đã giơ cao tấm biển "không cần đàn ông". Nàng nhận ra rằng tình yêu và hôn nhân là hai cánh cửa khác nhau hoàn toàn. Bước chân vào cánh cửa tình yêu, nàng sẽ được cưng chiều như công chúa, được mặc sức tự do tự tại. Vừa chăm sóc bản thân thật tốt, lại có người lo lắng chu toàn cho mình từ ngọn tóc đến cái móng chân. Thích nhỉ?
Nhưng bước vào cánh cửa của hôn nhân, nàng thấy vén lên một mảnh rèm xám xịt. Nơi ấy là nấm mồ chôn cất tình yêu, những mật ngọt dường như tan biến hết. Chỉ còn lại tiền tiền nong nong, con con cái cái. Chỉ còn lại tiếng bát đũa loảng xoảng, tiếng xoong nồi và ì xèo mỡ với hành phi.
Thử nghĩ xem, giữa một bên là cánh cửa tình yêu ngào ngạt hoa thơm bướm lợn, với một bên là cánh cửa hôn nhân với mờ mịt sương mù và tiếng réo rắt của đàn quạ đen, thì nàng sẽ chọn bước chân vào cánh cửa nào?
Nàng tỉnh còn hơn khi nàng 25 nữa! Thậm chí nàng có thể chỉ cần tình yêu, không cần kết hôn. Nàng có thể chỉ cần hẹn hò và tay nắm tay mỗi tối, chứ không cần kéo nhau về một nhà và bận bịu cơm canh.
Phụ nữ ở tầm này có hai dạng: một là có khả năng tài chính, sự nghiệp thành công, Thường thì dạng này chẳng cần tình yêu mấy, đối với nàng, tình yêu có thể tự đến, mà đến thì nàng tiếp. Chứ còn tình yêu thương mãnh liệt trong lòng nàng vẫn là tình yêu dành cho tiếng "ting ting" bắn tiền lương đổ về tài khoản.
Bởi nàng thích hưởng thụ cuộc sống độc thân. Thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi. Dăm bữa nửa tháng người ta thấy nàng check in du lịch ở những miền đất hứa. Quá tuyệt vời! Đến tầm này, bạn muốn ngỏ lười cưới nàng về làm vợ chắc còn khó hơn lên trời. Nàng ngúng nguẩy lắm, có gật đầu chưa chắc đã thích lắm đâu!
Hai là, không có khả năng tài chính, sự nghiệp lèo tèo mãi một chức vụ con con. Bởi vậy, nàng cần một mối quan hệ hứa hẹn bền chặt kéo dài, để gán trách nhiệm của hai con người vào nhau. Hoặc là để sau này về già có người chăm sóc, tránh cảnh đã túng quẫn lại còn neo đơn.
Thường thì loại này vẫn chọn kết hôn, dù đôi khi không tha thiết lắm. Hoặc con đường đến với kết hôn thường bước vắn tắt qua lối nhỏ tình yêu. Đến tầm này, bạn ngỏ lời cưới nàng về làm vợ, nàng gật đầu cũng bởi vì nàng "muốn" cưới chứ cũng chẳng phải là "thích" cưới cho cam.
Đàn ông thường không xem trọng thanh xuân của một người con gái. Họ cứ nghĩ rằng phụ nữ càng lớn tuổi sẽ càng "giảm giá" và càng "dễ dụ". Nhưng không, sai lầm hoàn toàn.
Nếu đang yêu một cô gái trong độ tuổi 18 đến 25, bạn hãy cưới cô ấy ngay khi cô ấy muốn. Còn để lâu hơn, đêm dài lắm mộng, đến lúc nàng "tỉnh táo" trở lại, e rằng bạn sẽ phải chạy dài theo nàng để mong nhận được một cái gật đầu!
Tham khảo bài gốc ở :
Hãy cưới nàng khi nàng còn muốn cưới! – Lạc giữa Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét