Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Đừng im lặng để rồi chia tay… – Lạc giữa Sài Gòn

Em có thể đừng im lặng mỗi lúc hai ta giận hờn được không, em có thể đừng vô tâm mỗi lúc anh cũng cần em dỗ. Với nhiều người, im lặng có lẽ là một sự yên bình và là một cách tốt nhất cho họ. Nhưng với anh thì lại khác, anh không muốn mỗi lúc cãi vã nhau em cứ im lặng và vô tâm một cách chẳng hề biết anh là ai. Mọi thứ đều mặc kệ dù cho em lại là người sai trong mỗi lần to tiếng.

Đừng im lặng để rồi chia tay...

Dường như sự im lặng của em lại là con dao sắc bén, anh không thể né tránh mỗi lúc sự im lặng ấy tiến tới. Mỗi lần im lặng là một lần dù biết em sai nhưng anh lại dỗ dành. Ngày tháng cứ thế mà đi, sự im lặng của em càng lúc càng nhiều thì lúc đấy tâm hồn anh dường như cũng vỡ theo. Anh hiểu rằng sự im lặng mỗi lúc một nhiều là có nghĩa thay lời '' Chia Tay ''.

Đừng im lặng để rồi chia tay...

Và rồi cái gì phải đến cũng đã đến, một lời chia tay của em thật nhẹ nhàng bằng một dòng tin nhắn . Ừ thì một năm qua yêu nhau là không hợp không tốt cho cả hai, là sai thời điểm. Đúng như người ta nói lúc yêu thì chẳng cần lý do nhiều, nhưng đến lúc chia tay người nói yêu trước cũng là người nói nhiều lý do chia tay nhất. Kể cả anh có níu đến mấy thì em vẫn quyết tâm chia tay, anh chẳng thể giữ. Hóa ra suốt thời gian qua mọi thứ đối với em đều là không hợp, chỉ vọn vẹn vài cái lý rồi đi như chưa từng yêu anh. Còn anh thì vẫn cứ đắm chìm mãi những lời yêu em vẽ thật đẹp mà quên mất rằng mình chia tay rồi.

Anh chẳng thể quên được em lên anh chẳng thể yêu được ai, bởi anh vẫn nhớ những gì em nói lúc mình mới yêu.

Đọc nguyên bài viết tại :
Đừng im lặng để rồi chia tay… – Lạc giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét