Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Để yêu được ai đó, trước tiên phải hiểu được bản thân mình cần gì… – Lạc giữa Sài Gòn

Chúng ta thường sống trong hối tiếc, luôn muốn thay đổi những gì đã qua, muốn sửa chữa sai lầm, có lẽ cũng chỉ bởi chưa từng hết lòng. Gặp gỡ quen biết rồi thành những người yêu nhau. Đôi khi rất vội vã hoặc trong tâm thế rằng có cũng được, không cũng chẳng sao. Đến lúc thật sự mất đi điều gì đó, chúng ta mới hiểu rõ được giá trị thực sự của nó.

Rất nhiều người hờ hững khi đang yêu, hoặc là đã từng yêu đúng người, hoặc họ nghĩ người hiện tại chưa phải là người họ đang chờ. Có lẽ họ nghĩ, cuối cùng người tổn thương trong tình yêu chỉ là người biết yêu. Nhưng sự thật thì không phải vậy. Bởi chúng ta thường đau khổ day dứt nhiều cho những gì trong quá khứ, rồi mang chúng đặt lên tương lai những hi vọng. Chúng ta quên mất cách đối xử với hiện tại.

Để yêu được ai đó, trước tiên phải hiểu được bản thân mình cần gì...

Trong lúc chúng ta đi tìm thứ tốt nhất, người hợp nhất, chắc rằng đã bỏ lỡ nhiều thứ, đến lúc nhận ra mình đã từng có được điều gì thì chúng đã không còn ở vị trí cũ nữa. Con người ta thay đổi từng ngày, ít nhất là trong suy nghĩ. Sau mỗi lần vấp ngã, tổn thương, mắc sai lầm. Tự mình đứng dậy mỉm cười bước tiếp.Sau đó cho rằng mình vẫn ổn. Thế nhưng thật sự thì mọi thứ đã rất khác.

Chúng ta nói yêu ai đó nhưng lại luôn mong chờ người đó đáp lại. Thăm dò, chần chừ, suy nghĩ thật nhiều đến nỗi không thể nắm bắt. Bởi những cảm xúc rung động ban đầu sẽ theo những toan tính ấy mà trôi mất. Khi do dự, e sợ bị tổn thương cũng chính là bỏ lỡ.

Ai đó từng nói rằng tình yêu luôn đi cùng sự ích kỉ. Thế nhưng khi thật sự yêu một ai đó, chúng ta sẽ can tâm tình nguyện được đau, được vật vã với cảm xúc cay đắng lẫn ngọt ngào mà việc yêu một ai đó mang lại. Cố chấp không buông cũng là muốn niếm trải vị ngọt của nó. Thà rằng cuối cùng là tổn thương chứ không muốn phải hối tiếc.

Để yêu được ai đó, trước tiên phải hiểu được bản thân mình cần gì...

Sự hờ hững cũng có thể mang đến một vòng tròn an toàn. Nhưng có mấy ai sống được mãi trong sự an toàn ấy. Đến một lúc nào đó cảm giác nhạt nhẽo, nhàm chán, vô vị sẽ kéo chúng ta vào một vài mối quan hệ không đầu cũng chẳng cuối. không bạn cũng chẳng là người yêu. Có khi lúc ấy, ta lại thèm cảm giác bị tổn thương vì yêu một ai đó. Được đau vì người mà mình yêu... Sợ đau hay muốn đau đều là lựa chọn của mỗi người. Dù sao thì chúng cũng mang đến một cảm xúc nhất định mà phải trải qua vài lần mới biết điều gì làm mình dễ chịu hơn.

Bản thân mỗi người luôn tồn tại những mâu thuẫn khó lí giải. Nhất là trong tình yêu. Bởi thế nên dù yêu nhưng nhiều người đã lạc mất nhau, có khi là mãi mãi. Chúng ta thường nhầm lẫn bởi điều quan trọng và không quan trọng. Mong người khác hiểu được tình cảm, công nhận sự quan tâm của mình với họ. Luôn muốn làm những điều lớn lao nhưng thật sự từ những điều nhỏ và bình thường nhất mà bạn hiểu họ, mới làm họ thật sự xúc động.

Song song với những cảm xúc đan xen lẫn lộn, chúng ta cũng thường làm những điều mâu thuẫn lẫn nhau. Thường xuyên nhắn tin thật nhiều để hiểu nhau hơn, luôn muốn đối phương biết được cảm giác đặc biệt về họ trong lòng bạn. Thế nhưng ngay khi xóa đi những dòng tin nhắn đó lúc giận hờn hay lúc chúng ta nghĩ rằng không cần nhau nữa. Hoặc những lúc không thể ở bên cạnh nhau thì chúng ta lại tìm đến một ai khác, mặc dù lúc đó chúng ta thật sự cảm thấy cô đơn, thì mọi sự đã thay đổi rồi.

Để yêu được ai đó, trước tiên phải hiểu được bản thân mình cần gì...

Không thể có điều gì đúng với những điều không chắc chắn, mông lung. Bởi lẽ những điều đặc biệt và duy nhất thì không thể có sự thay thế. Không ai có thể tiếp tục ở lại khi vô tình nhận ra rằng mình cũng chỉ một sự lựa chọn, sau tất cả. Mọi cảm xúc yêu thương, tình cảm sâu đậm phải mất nhiều thời gian vun đắp, nhưng chỉ cần một lúc buông lơi cũng có thể khiến mọi thứ như cơn gió thoảng qua,một người khách đi ngang cuộc đời.

Chúng ta phức tạp hơn những gì tự nghĩ về bản thân. Về tình cảm thì điều đó lại càng đúng. Có người chung sống hòa bình với nó, có người tìm cách chiến thắng nó như một cách để thấy mình đang sống. Dù là gì đi nữa để yêu được một ai đó, chúng ta trước tiên phải hiểu được bản thân. Hiểu mình cần gì, muốn gì. Chân thành với chính mình, rồi chúng ta sẽ có cách hiểu được người khác. Khi hiểu được nhau rồi mọi thứ sẽ đơn giản nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Chúng ta thường đau khổ nhiều là vì không hiểu được mình và theo đuổi những thứ sai lầm, những điều chúng ta muốn, mọi người muốn, chứ không phải là điều chúng ta cần. Chúng ta thật sự cần ít hơn những gì chúng ta nghĩ. Đơn giản là hạnh phúc. Chúng ta không thể ở lâu bên cạnh nhau nếu bất cứ sự quan tâm nào cũng bằng việc hỏi và trả lời. Cảm xúc thì thường không cần ngôn từ để diễn tả. Chúng là để cảm nhận. Nếu thật sự thấu hiểu một ai đó chúng ta không cần phải dùng quá nhiều ngôn từ để gần nhau hơn. Thấu hiểu đơn giản là thấu hiểu.

Chắc rằng sinh ra không phải ai cũng là dành cho nhau. Thế nên, khi thật sự nhận ra điều đó, trước khi chúng ta lựa chọn từ bỏ, là khoảng thời gian dằn vặt đấu tranh nên giữ hay buông những gì đã dành cho nhau. Dù là phải buông tay vì quá mệt mỏi, thế nhưng nếu chúng ta đã từng bất chấp hết lòng thì sẽ không còn phải nuối tiếc.

Dù yêu hay không yêu, khi chia tay, tổn thương không dành riêng cho một người. Thế nên, đừng lãng phí thanh xuân vào những điều mà cuối cùng chính bạn cũng muốn lãng quên chúng. Hãy để chúng ta những va vấp đáng yêu, mà bạn có thể mỉm cười khi nhớ lại.

Tham khảo bài nguyên mẫu tại đây :
Để yêu được ai đó, trước tiên phải hiểu được bản thân mình cần gì… – Lạc giữa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét