Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở… – GUU.vn


Em lại viết về anh..1 lần rồi 1 lần nữa.

Anh à, anh có biết gặp anh, nhìn thấy anh cười là lòng em đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều rồi không, có lẽ đó là nụ cười để em an lòng, hoặc cũng có lẽ đó thật sự là sự chấp nhận, chấp nhận để buông xuống, chấp nhận để cả hai chúng ta đi về hai hướng, hai con đường riêng biệt, chẳng thể cùng nhau chia sẻ nữa, dù muốn giúp nhau chắc cũng không được nữa rồi.

Rồi chúng ta sẽ ra sao đây?

Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở...

Em vẫn luôn tự hỏi lòng mình như vậy sau những ngày giông bão. Em sẽ ra sao đây, khi mà mọi thứ em cố gắng đều không bao giờ đi được đến tận cùng, ở 1 đoạn đường nào đó em lại phải từ bỏ. để rồi lại bắt đầu, nhưng bắt đầu từ đâu đây? Anh nói hãy lấy người có thể giúp đỡ gia đình em, em cười nhạt, là ai hả anh?

Ngày trước anh cũng từng nói sẽ ở bên cạnh em, bên gia đình của em, thế nhưng anh cũng không làm được. 1 người luôn chân thành yêu thương em như anh còn không thể thì còn ai nữa hả anh. Họ chỉ đến bên cạnh em khi thiếu thốn, khi trống trải, và em thì cứ phải ở đó chờ đợi, em thật sự không muốn điều đó, nhưng đó là thứ duy nhất hiện giờ em có thể bấu víu vào. em chắc rồi em cũng sẽ phải ra đi, và họ cũng sẽ chẳng màng mà giữ em ở lại. em tự hỏi rằng liệu có ai thương em như anh đã từng thương em hay không.

Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở...
Anh bảo đợi sau này anh quay về thì anh lấy em nha, nhưng em đừng hy vọng, cứ quen, cứ lấy ai mà có thể giúp em, 3 năm, 4 năm làm sao có thể để em hao phí tuổi thanh xuân như vậy mà chờ anh. Anh à, em cố gắng để mình không khóc, vì em thương anh, thương cái tình yêu chết tiệt của tụi mình, thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở... Hay bởi vì em quá tham lam, nên em rời bỏ tình yêu của mình để tìm kiếm 1 thứ danh vọng hão huyền khác?

Em rất muốn ôm lấy anh, giữ anh lại, muốn nép vào lòng anh khóc cho hết những hờn tủi, rồi cười hạnh phúc sau tất cả, nhưng ngày đó chắc sẽ còn xa lắm, hoặc sẽ không có.

Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở...

Anh có thể thương em, nghĩ về em, nhưng 1 ngày nào đó anh sẽ gặp được nhân duyên của mình, dù muốn hay không muốn, họ cũng sẽ là người ở bên cạnh anh, và 1 người như anh làm sao có thể làm tổn thương họ mà tìm về em.

Cuối cùng thì cuộc tình này cũng quá nhiều ngang trái, em thấy như mình nhìn thấy hết được tương lai. Ở nơi đó chúng ta chỉ là 2 người thương đứng nhìn nhau...

Anh à, yêu 1 người nhưng sống bên 1 người, có lẽ em đã hiểu cảm giác đó. đè nén và chấp nhận, nhưng cứ luôn muốn thoát khỏi, chạy ra khỏi nơi đó để được yêu thêm 1 lần nữa... nhưng rồi lại đè nén bởi những định kiến của xã hội. Anh à, họ sẽ không nói anh nghe về tình yêu nữa đâu.

" 1 chàng trai em nhìn từ phía sau lưng, 1 chàng trai hay cười nói vui vẻ, 1 chàng trai mà cứ nghĩ tới em lại mỉm cười..." hình bóng anh như 1 thước phim, cứ chạy ngược trong tâm trí em...

Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở...

Xem nguyên bài viết tại :
Thương bản thân mình sao cứ phải lênh đênh, trắc trở… – GUU.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét